🍺 Cao H Quái Vật
Báo Cáo Giáo Viên! Quái Quái Quái Quái Vật! (Mon Mon Mon Monsters) là bộ phim kinh dị hài hước do nhà văn Cửu Bả Đao biên kịch và đạo diễn xoay quanh cậu học sinh ưu tú Lâm Thư Vĩ. Là một người thẳng tính, thật thà, Thư Vĩ thường bị bạn bè cùng lớp, cầm …
Quái vật cao ốc 399 tầng . visibility 25 star 0 0. Hán Việt: Quái vật đại hạ 399 tằng. Tác giả: Đông Nghênh Diệu. Tình trạng: Còn tiếp. Mới nhất: 7F-01. Thời gian đổi mới: 15-10-2022. Cảm ơn: 0 lần
Game Quai vat nhay cao – Chơi game Quái vật nhảy cao Super Goin Up online miễn phí hay nhất cho điện thoại android iphone trên máy tính pc 24h y8 Thể loại: game vui nhon. Game Quái vật nhảy cao Super Goin Up là một trò chơi vui nhộn rất hay và hấp dẫn. Trong game, bạn sẽ vào vai một con quái
Chương 9: Ở tửu lâu động tình (H) Chương 10: Buộc phải thuần phục (H) Chương 11: Nhập động (H) Chương 12: Gặp nữ chính. Chương 13: Hiểu lòng mình. Chương 14: Chủ động. Chương 15: Trên cây ướt át (H) Chương 16: Trên lưng ngựa (H) Chương 17: Thao đến tử cung (H) Chương 18: Đi
Một hành tinh cổ đại, là phiên bản ấm áp của Sao Mộc, đã hiện ra quanh ngôi sao lùn loại G già cỗi TOI-5542 thuộc chòm sao Khổng Tước. - Kênh Tin Game với thông tin mới nhất, đánh giá các Game hay đang chơi, công nghệ Game trong nước và thế giới cực nhanh. Kênh Tin Game cập nhật tin tức Game liên tục 24/24. Cập nhật
CG5JHK7. “White Demon”, a five-member gang, kidnaps the young son of a high-position person and takes the boy as their adopted son in order to cultivate him into a killer successor. The betrayal and revenge between the five killers and Hwayi, a teenage they brought up, will begin soon
Chương 1 “Cha”, chúng con tới tìm người đây! “Máy bay số A-34 xin được chi viện, Máy bay số A-34 xin được chi viện, Máy bay số A-34 xin được chi viện, vị trí màu xám ở khu vực tinh cầu A, nguy… hiểm… cấp…S….” Âm thanh trong bộ đàm càng ngày càng rời rạc vì sự hỗn loạn và run rẩy của người nói, một người đang ngồi xổm ở một góc, cả người bê bết máu đang cố gắng phát đi tín hiệu cầu cứu. Nhưng không biết từ bao giờ, ở phía sau hắn bỗng xuất hiện một “người” đang nở một nụ cười vô cùng tàn nhẫn. “Người” đó vươn tay bóp nát đầu hắn ta, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi. [Khu vực A bị xâm nhập, xác nhận các chiến binh là nhân loại đang canh giữ đã tử vong toàn bộ.] Ngẩng đầu nhìn về phía máy bay trinh sát không người lái ở trên đầu, “người” kia nở một nụ cười đầy ẩn ý. Xem ra sau hai mươi năm, con người đều đã quên đi loại quái vật mà bọn chúng từng nghiên cứu là một sự tồn tại đáng sợ cỡ nào nhỉ. ______ Hai mươi năm trước, trong một phòng thí nghiệm ở tinh cầu nào đó. Tạ Ninh An vừa bước chân vào phòng thí nghiệm đã nghe thấy tiếng còi báo động vang lên. Xung quanh bỗng trở lên hỗn loạn, nghe thấy tiếng hét từ phía xa, anh chíu chặt hàng lông mày. “Đã xảy ra chuyện gì?” “Hình như có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.” Trợ lý của anh mang theo vẻ mặt nghiêm trọng mà vội vàng thu dọn đồ đạc của mình. “Thí nghiệm cấp S tự nhiên bị kích hoạt nên …” Như để xác nhận lời nói của hắn ta, chuông báo động nhanh chóng hú lên liên hồi. [Xin hãy lên phi thuyền sơ tán khẩn cấp khỏi tinh cầu này, xin hãy lên phi thuyền sơ tán khẩn cấp khỏi tinh cầu này, xin hãy lên phi thuyền sơ tán khẩn cấp khỏi tinh cầu này…” Là người vừa mới dập thẻ đóng cửa, Tạ Ninh An cảm thấy “…” Sau khi hoàn thành bảng phân loại với một trái tim nặng trĩu, Tạ Ninh An mới vội vàng đi theo đám đông ra ngoài. Thí nghiệm cấp S này… Quay đầu lại nhìn khu thí nghiệm một lần nữa, đồng tử Tạ Ninh An bỗng run lên “Sắp không xong rồi.” Thế nhưng, ngay lúc anh quay đầu lại, bỗng kinh hoàng mà phát hiện ra tất cả mọi người đã đóng cửa lại. Cho dù anh vẫn chưa lên tàu mà bọn họ vẫn đóng cửa lại. “…” Đây là chuyện đáng sợ đến nhường nào, dù sao anh cũng đứng cách cửa có hai bước chân, tại sao không kéo theo anh vào? Tại sao lại vứt bỏ anh lại như vậy? Chẳng lẽ là do ngày thường bản thân mình đối với người trợ thủ này quá mức lãnh đạm, thế nên họ luôn ghét mình, vì thế họ mới đối xử với mình như vậy sao? Tạ Ninh An quay đầu lại nhìn thứ “quái vật” đang tiến lại mình, cả người nó đầy máu. Hình như nó đang ăn sống một người, cảnh tượng này vô cùng tàn khốc. Sau đó, nó ngẩng đầu lên rồi nhìn thấy anh, chợt nở một nụ cười ghê rợn cùng hàm răng sắc lạnh. Lạnh lẽo từ sâu trong tim. Game over. Quả báo đến thật rồi. Cho dù đã nhận ra thứ trước mắt là cái gì, thế nhưng Tạ Ninh An vẫn bị cảnh tượng khủng bố trước mắt làm cho run sợ, lông tơ dựng ngược hết lên. Lùi về phía sau một bước theo bản năng, Tạ Ninh An vấp phải hòn đá mà ngã ngồi xuống. Đám người phía sau lưng còn chưa thèm đi, bọn họ thi nhau hét lên nghe chói tai cực kì. Một lũ ngu, mấy người còn không mau chạy đi còn ở đây chờ chết sao? Hay là muốn nhìn anh chết không có chỗ chôn rồi mới vừa lòng rời đi? Bình thường anh đáng ghét như thế sao…. Nhìn con “quái vật” đã tiến đến ngay trước mắt, trái tim Tạ Ninh An như ngừng đập, anh tuyệt vọng khép chặt đôi mắt lại. Tạ Ninh An không dám hé mắt ra khi anh cảm nhận được một bàn tay lạnh lẽo đang chạm lên mặt mình. Bỗng nhiên phía sau lại vang lên một tiếng hét chói tai, làm anh không nhịn được mà run rẩy. Mẹ nó, làm anh hết hồn, có thể để anh chết một cách thống khoái được không? Đừng động tay động chân với anh được không? “Cha…” Cảm giác có một thứ lạnh lẽo đang liếm những giọt nước mắt của mình, Tạ Ninh An cũng không biết bản thân mình bật khóc từ bao giờ, thế nhưng nước mắt cứ tuôn không ngừng lại được. Nói thật, anh không bị dọa đến độ đái ra quần là may lắm rồi, mới khóc thôi còn nhẹ nhàng lắm. Chờ hơn nửa ngày vẫn chưa cảm nhận được cái chết ập đến với mình, Tạ Ninh An lấy hết can đảm mà mở mắt ra, liền nhìn thấy “quái vật” trước mắt mình đang vuốt ve khuôn mặt anh, liếm láp nước mắt của anh. Nhìn có vẻ không có ý định giết anh thì phải. Có cảm giác như là nó đang muốn trấn an anh vậy Thế nhưng mùi máu tươi nồng đậm trước mũi lại làm anh không kiềm được mà sợ hãi đến run rẩy. Anh nhận ra sản phẩm thí nghiệm này, hay nói chính xác hơn, chính tay anh đã chăm sóc hắn từ trước đến giờ. Nhưng cũng chính vì thế, anh càng hiểu rõ độ nguy hiểm của hắn là bao nhiêu. Tính cách phân liệt lại ưa phá phá, ngay từ khi còn bé đã có sức chiến đấu mạnh hơn người bình thường gấp nhiều lần. Thế nhưng, đối với anh lại vô cùng ngoan ngoãn, thậm chí đã từng giúp anh liếm đi vết máu trên ngón tay bị thương. Giống như ở hiện tại. Chính vì năng lực của hắn quá mạnh, người khác không có cách nào không chế được hắn nên hắn mới bị nhốt lại. Nghiêng đầu nhìn cảnh tan hoang của khu thí nghiệm, Tạ Ninh An lại nhịn không được mà rùng mình. Không chỉ máu cùng xác chết ở khắp mọi nơi, còn có hàng chục “quái vật” đứng thẳng lên và nhìn anh chằm chằm. Thân hình to lớn vừa giống người lại không giống người, khuôn mặt có phần hung ác, những chiếc răng nanh sắc nhọn lạnh lùng cùng những chiếc móng vuốt và đuôi có thể đâm người khác như một thanh đao. Bọn hắn nhìn Tạ Ninh An và đồng thanh nói. “Cha.” Nhóm “quái vật” này có cùng chung một ý tưởng, đó là dọn sạch sư sống ở tinh cầu này và bảo vệ “cha” của bọn hắn. Đúng vậy, bảo vệ cha của bọn hắn. Người đã chăm sóc, dạy dỗ bọn hắn. Người duy nhất có những động tác vuốt ve nhẹ nhàng với bọn hắn. Trong mắt những kẻ khác, bọn hắn là một loại vũ khí, duy nhất ở trong mắt Tạ Ninh An, bọn hắn là “người” có sinh mệnh và tư duy của chính mình. Thế nhưng, tất cả bọn họ đều không tin bọn hắn, thậm chí bọn họ còn nhốt bọn hắn lại. Chính vì ý tưởng muốn dành được tự do cho bọn hắn, Tạ Ninh An đã bị bắt phải rời khỏi phòng thí nghiệm cấp S này, không còn được gặp lại những “đứa con” của mình nữa. Dù là một thiên tài nghiên cứu cũng chỉ có thể về quê nuôi cá trồng rau. Khi anh duỗi tay ra, những “đứa con” của anh cũng thuận theo mà cúi đầu xuống. Bọn hắn cũng sẵn sàng lộ ra điểm yếu trí mạng của mình, cực kì ngoan ngoãn cúi đầu trước anh. Thế nhưng, anh không chạm vào nơi đó, mà chỉ đơn giản sờ lên gương mặt lạnh lẽo của hắn, Tạ Ninh An thở dài “Bọn họ sẽ lại đến tìm con… Iliac.” Đây không phải là cái tên mà anh đặt cho bọn hắn, đây chính là biệt hiệu của bọn hắn. Lắc lắc đầu như chẳng quan tâm, Iliac đưa tay bế “cha” của bọn hắn lên, bước qua những xác chết ngổn ngang trên mặt đất, đi đến cửa khu thí nghiệm. Còn sợ anh sẽ lại sợ hãi, hắn còn che mắt anh lại khi đi ngang qua đống xác chết kia. Sau khi trước mắt lại có lại ánh sáng, Tạ Ninh An phát hiện trước mắt anh đang xuất hiện nhiều Iliac đến độ đếm không xuể. Có lẽ toàn bộ tinh cầu này đã bị Iliac chiếm lĩnh toàn bộ, hoàn toàn biến thành tinh cầu không còn sự sống. Cũng khó trách, ngay khi nghiên cứu thành công lần đầu tiên, anh cũng đã biết, năng lực phân thân của Iliac mạnh mẽ đến nhường nào. Chỉ cần có cơ hội, bọn hắn có thể phân thân ra nhiều đồng loại đến mức đếm không hết. Mà những đồng loại này đều có cùng chung một hệ ý thức, đó là loại bỏ hoàn toàn sự sống trên tinh cầu này và bảo vệ “cha” của bọn hắn. Hoặc có thể nói là giam giữ “cha” của bọn hắn bên người. ___ Nửa tháng sau vụ nổ của viện nghiên cứu, toàn bộ tinh cầu này chỉ còn một màu xám xịt. Là con người duy nhất ở đây, Tạ Ninh An thực sự cảm thấy áp lực vô cùng. Chẳng vì lý do nào sâu xa gì, dù mỗi khi nhìn thấy anh, đám Iliac này đều vô cùng ngoan ngoãn, nhưng bọn hắn lại chẳng bao giờ cho anh có thời gian ở một mình, kể cả những lúc khó nói như vào wc… Nhóm Iliac này cũng rất tích cực làm việc, chẳng mấy chốc mà toàn bộ máu và thi thể trên tinh cầu này đã được bọn hắn xử lý xong xuôi. Tạ Ninh An đi trên những con phố sạch sẽ không có một hạt bụi, cũng sạch sẽ không có một bóng người khiến anh vô thức cảm thấy hoang mang. Cô độc, nhưng cũng không cô độc. Hơn nữa đây là một tính cầu chuyên để nghiên cứu, trên cả tinh cầu may ra có một thị trấn nhỏ. Mà thị trấn này được xây dựng cho nhóm nghiên cứu sinh sống chứ cũng không hề có dân thường. Mặc dù hiện tại Iliac không biết nói, nhưng nghiên cứu đã chỉ ra năng lực học tập của bọn hắn rất khủng khiếp, chỉ cần Tạ Ninh An dạy một trong số chúng nói, ngay lập tức, tất cả Iliac trên tinh cầu này đều nói được. Nhưng dù thế anh vẫn cảm thấy rất cô đơn. Vì trên tính cầu này, anh là con người duy nhất. Sau khi hoàn toàn chiếm lĩnh được thành phố K, đám Iliac lúc nào cũng canh giữ bên người anh, như thể sợ anh sẽ tìm cơ hội mà trốn đi, bỏ lại bọn hắn ở đây vậy. Thân là một người sống sót duy nhất, Tạ Ninh An thật sự không biết đây là may mắn hay bất hạnh của mình.
Chương 2 Xúc tu quái vật chui vào hai huyệt, lấy dâm dịch làm thức ăn, biến thành hình người. Trong một căn biệt thự cỡ trung, Tạ Ninh An vẫn còn đang say ngủ trên giường, bỗng dưng cảm nhận được có một vật dinh dính, nhao nhão đang nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt mình. Ngay khi mở mắt ra, Tạ Ninh An nhìn thấy có một thứ dính dính màu đen đang nằm bên cạnh mình, anh phải cố gắng lắm mới không hét lên. Thật ra anh cũng đang quen dần với những thứ này, mặc dù hình dạng của đám Iliac này vẫn kì lạ như trước đây, nhưng bọn hắn lại có khả năng phân thân. Vào thời điểm phân thân, lớp màng dính nhớp nháp này sẽ bắt đầu phân chia cơ thể hắn từ bên trong, rồi tái tạo, cho đến khi tạo được ra 2 cơ thể hoàn chỉnh. Trước khi hoàn toàn phân thân, bọn hắn cực kì thích dính vào người anh như thế này, thậm chí còn làm một số chuyện khó nói với anh. Hai chân anh bị cái xúc tu đầy dịch nhầy quấn lấy bắt mở ra, lộ ra dương vật nhỏ nhắn của anh, cùng với bí mật mà Tạ Ninh An đã vất vả che giấu suốt mấy chục năm qua. Ngay phía dưới dương vật nhỏ nhắn lại không phải là hai viên tinh hoàn như người thường, thay vào đó lại là một khe hở màu hồng phấn đang mấp máy. Tạ Ninh An cảm thấy thật ngại ngùng nên muốn dung tay mình che lại cảnh tượng kia, thế nhưng tay anh lại cũng lại bị đám xúc tu quấn chặt đè lên trên. Anh là một người song tính. Chính vì vậy nên dù anh lớn lên cũng khá đẹp trai, công việc lại ổn định lại độc thân suốt hơn 20 năm qua, hoàn toàn không hề biết tình yêu là gì. Tiếc là bí mật này của anh đã không còn là bí mật nữa. Ngay sau khi chiếm lĩnh được tinh cầu, đám Iliac này đã phát hiện ra bí mật của anh. “Không…. Đừng làm thế… a…” Cái tên Iliac này vì chưa hoàn thành quá trình phân thân nên không thể nói chuyện, hắn chỉ có thể cố gắng phát ra mấy âm thanh kì lạ như đáp lại anh “u… i…u…i” Nếu Tạ Ninh An có thể nghe hiểu loại ngôn ngữ đó, anh sẽ biết bọn hắn đang kêu… .. Đói quá, đói quá… Đám quái vật này ăn cái gì? Đó đã từng là vấn đề nan giải của khu thí nghiệm, bọn họ nghiên cứu mất năm, vẫn không thể tìm được thứ mà đám quái vật này thích ăn. Bất kể là thịt sống hay thịt chín, rau dưa hay khoáng thạch, cho dù bọn họ có mang đến cái gì, thì đám quái vật này đều không hề động đến. Cuối cùng, viện nghiên cứu đã đưa ra kết luận, có lẽ đám quái vật này chỉ sống bằng không khí, không cần ăn uống. Bọn họ không biết rằng, đám quái vật này cực kỳ kén ăn, nếu không phải thứ mình thích ăn, thì cho dù có chết đói cũng sẽ không thèm ăn bất cứ thứ gì. Hơn nữa, dù không ăn gì, bọn hắn vẫn có thể sống đến mấy nghìn năm, chẳng qua là sẽ càng ngày càng thấy đói mãnh liệt thôi. Mà bọn hắn lại thích hương vị trên người “cha”, từ sau khi vô tính phát hiện ra trên người “cha” có loại chất lỏng nào đó ăn rất ngon, bọn hắn liền biết mình muốn ăn cái gì rồi. Một cái xúc tu mềm mại từ từ quấn lên Tạ Ninh An, bề mặt xúc tu quấn phân bố ra một lớp dịch nhầy nhầy cuốn lấy dương vật của anh. Sau đó lại phân thân ra một cái xúc tu nữa, nhẹ nhàng chạm vào nữ huyệt mềm mại của anh mà thăm dò. Tạ Ninh An muốn khép lại chân theo bản năng, thế nhưng chỉ với sức của anh, làm sao có để chống cự lại với sức lực có thể đè dẹp lép một chiếc ô tô cơ chứ. Cuối cùng, anh chỉ có thể bị cưỡng bách mà dang rộng chân, tùy ý xúc tu từng chút từng chút một vuốt ve dương vật của mình. Quy đầu mẫn cảm nhất cũng bị miết qua một cách mạnh bạo, khiến anh dù có đang cố gắng cắn chặt răng cũng không nhịn được mà rên lên một tiếng. Cái xúc tu còn lại từ từ men theo khe hở của nữ huyệt mà chui vào, những giác hút trên xúc tu ngay lập tức bám vào thịt non bên trong, mạnh mẽ mà hút lấy nước dâm đang chảy ra. “A…” Bình thường chỉ vội lo làm nghiên cứu, lại không thích cơ thể song tính của bản thân, vậy nên Tạ Ninh An chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tự an ủi, anh thực sự không biết rằng cơ thế mình lại mẫn cảm như vậy. Chui mãi cho đến khi chạm đến màng trinh của anh, đầu xúc tu tò mò mà chạm nhẹ. Sau đó men theo khe hở nhỏ bé ở giữa mà chui vào, Iliac đói khát lâu năm ngay lập tức hút lấy nước dâm ngập tràn ở sâu bên trong, được ăn sung sướng mà từ từ biến thành màu đỏ cam. “Không cần…. đừng chui vào bên trong…. A….” Cả tay lẫn chân đều bị xúc tu cuốn lấy, Tạ Ninh An ngày càng lộ vẻ bất an khi cảm nhận được xúc tu càng ngày càng chui sâu vào trong nữ huyệt của mình, đến nỗi mà các mạch máu trên tay anh thi nhau nổi lên. Hai chân bị bắt dang rộng, phía dưới lộ ra xúc tu căng đầy nữ huyệt. Mà tên Iliac này cũng rất cẩn thận, lúc đâm qua màng trinh, hắn tự điều chỉnh thu nhỏ xúc ta lại, sau khi chui mà mới lại phình to ra, từng chút từng chút chui vào bên trong mà ma sát. “A… ân….” Trong miệng anh cũng đã bị đám xúc tu này lấp kín, giác hút chui vào bên trong tha hồ mà hút nước bọt của anh. Có vẻ rất thỏa mãn với lượng thức ăn hôm nay thu hoạch được, cái xúc tu này còn chui sâu hơn vào cổ họng anh, cảm giác nghèn nghẹn này làm Tạ Ninh An nôn khan, nước mắt sinh lý cũng vì thế mà chảy ra. Nước mắt của a rơi ra cũng ngay lập tức bị giác hút trên xúc tu hút lấy, toàn thân trên dưới đều bị xúc tu màu đen quấn lấy khiến sắc mặc Tạ Ninh An ửng hồng, trong mắt anh tràn đầy bất lực cùng ngại ngùng. Bất cứ thứ nước gì chảy ra từ người anh đều bị đám xúc tu này hút lấy, ngay cả lỗ niệu đạo trên dương vật của anh cũng bị đầu xúc tu biến nhỏ lại muốn chui vào. Tạ Ninh An muốn giãy giụa, thế nhưng anh cũng chỉ có thể phát ra vài tiếng nức nở. xúc tu đã biến thành màu đỏ cam cuốn lấy dương vật của Tạ Ninh An, học theo con người khi tự an ủi mà vuốt ve lên xuống dương vật nhỏ xinh, có ý đồ ép ra thứ nước thơm ngọt chui ra từ nơi này, hay còn gọi là tinh dịch. Đầu xúc tu mềm mại như cái lưỡi, cả hai cùng thay nhau khiêu khích quy đầu cùng vách thịt non trong nữ huyệt của anh. Khoái cảm mãnh liệt đột ngột dâng trào khiến anh muốn hét lên theo bản năng, nhưng lại không phát ra bất cứ thanh âm nào. Cứu mạng… Chân bị xúc tu cuốn cao lên, khiến bờ mông trắng trẻo mềm mại của anh bại lộ trước đám xúc tu, mấy cái xúc tu chậm rãi tiến lên thăm dò. Bờ mông mềm mượt khi bị giác hút chạm vào khẽ run lên, sau đó liền vì ngại mà đỏ ửng. Rất nhanh sau đó, đám xúc tu phát hiện ra hậu huyệt của anh, tiểu huyệt chưa từng được chạm vào khẽ run rẩy, sau đó liền chảy ra một chút dịch ruột non. “A… um!! Không….um…” Chút dịch chảy ra này khiến cho đám xúc tu mừng rỡ như điên, ngay lập tức chui vào. Hậu huyệt vì bị nhồi căng mà trở lên trắng bệch, khó khăn mà nuột vào đám xúc tu đã chuyển sang màu đỏ cam. Ba nơi nhạy cảm nhất của anh hoàn toàn bị đám xúc tu chiếm lĩnh, bị chịch đến cả người đỏ hết lên, Tạ Ninh An yếu ớt khẽ than một tiếng, sau đó cả người run rẩy đạt đến cao trào. Mà số chất lỏng này vừa đủ để làm quái vật màu đen này ăn no căng, cả người hắn biến thành màu đỏ cam. Sau đó, trong nháy mắt, con quái vật biến thành hình người. Chỉ khác là hắn có đến hai cái dương vật dữ tợn, vẫn còn đang cắm ở trong hai cái huyệt động của Tạ Ninh An, còn đang hút lấy một lượng lớn nước dâm sau khi anh đạt đến cao trào. xúc tu đang ở trong miệng anh cuối cùng cũng chịu chui ra, để anh tự do hô hấp. Sau một hồi thở dốc, anh mới ngước lên nhìn tên Iliac đã hoàn thành thời kì phân thân biến thành hình người Sợi xúc tu ở giữa cuối cùng cũng hoàn tất biến ra gương mặt người. Thế nhưng anh nhìn thế nào cũng thấy gương mặt này rất quen mắt, Tạ Ninh An không dám tin mà lẩm bẩm “Tại sao, sao mi lại biến thành hình dạng như thế…” “Ha.” Iliac cười xán lạn mà vuốt ve gương mặt anh, có chút nghi ngờ mà hỏi “Không phải là cha rất thích người này sao?” “Nhưng mà… a…” Hai cái dương vật đang cắm trong cơ thể làm anh thấy hơi trướng, không nhin được mà nhíu mày “Đây là em trai của tôi….” Bị quái vật hóa thành hình dạng em trai mình rồi chịch mình thật là một cảm giác không ổn một chút nào. Hơn nữa, hắn đang tiến lại gần mặt anh như muốn hôn lên đôi môi anh, Tạ Ninh An tự hỏi không biết tên Iliac này có phải bị điên rồi không? Mà hơn hết, anh rất tò mò vì sao hắn lại biết được… hình dáng của em trai mình như thế nào?
cao h quái vật